《 jiānɡ pàn dú bù xún huā qī jué jù · qí sì 》
《 江 畔 独 步 寻 花 七 绝 句 · 其 四 》
.[ tánɡ ]. dù fǔ.
.[ 唐 ]. 杜 甫.
dōnɡ wànɡ shǎo chénɡ huā mǎn yān , bǎi huā ɡāo lóu ɡènɡ kě lián 。
东 望 少 城 花 满 烟 , 百 花 高 楼 更 可 怜 。
shuí nénɡ zǎi jiǔ kāi jīn zhǎn , huàn qǔ jiā rén wǔ xiù yán 。
谁 能 载 酒 开 金 盏 , 唤 取 佳 人 舞 绣 筵 。